TÌNH GIÀ
Có phải
tuổi già đổi tánh
Hay cằn
nhằn,cưởi nhưởi với nhau
Coi chừng,
từ chải chuốt tới quần áo
Dòm ngó
từng bửa ăn,giấc ngủ
Càu nhàu
sao cứ lải nhải
Làm gì
cũng phê phán, khó khăn
Xa một
chút thì trách cứ lung tung
Gần thì
chê sao lẩn quẩn
Nhưng còn
bên nhau là hạnh phúc lớn
Hủ hỉ mà
che lấp nỗi cô đơn
Chớ gà
trống nuôi con rất khó
Mà gà mái
một mình cũng mỏi mòn
Hục hặc
mà sợ mất nhau hơn
Sớm vội
dậy thì nhóng qua dòm chừng cử chỉ
Thở phào
khi nghe tiếng tằng hắng hay rục rịch thân quen
Ông xỏ dép
thì bà lo đưa nón ,đội lên
Bà choàng
áo, ông mau gài nút, vội quàng khăn,
Mối tình
già cứ thế lần khân
Vậy chứ
chết cứ muốn cùng nhau một lúc
Đòi nằm
bên nhau như suốt cuộc đời lúc trước
Chương Hà
No comments:
Post a Comment