BÓNG CHIỀU LẶNG
LẼ
Anh ngồi ngoài
hiên, buổi chiều lặng lẽ
Nghĩ tới em và
tình cách muôn trùng
Chiều muộn màng em
nhớ anh nhiều không?
Hồn nứt nở rưng
rưng lòng chuông gió
Xa ngàn dậm nhận
chịu điều trắc trở
Đời bên nầy xa
cuộc sống bên kia
Rót tâm tình gói
ghém trọn vào thơ
Nỗi niềm yêu chất
chồng dần năm tháng
Chiều mơ màng ngỡ
ngàng dài bóng nắng
Ánh lung linh thêm
nung nấu ước mơ
Tình yêu âm ỉ,
nồng nàn trong tim
Mong sưởi lòng nhau
phút giây nhung nhớ
Chiều buồn thiu
gọi mời bóng tối
Không gian nhẹ
nhàng yên ả buông lơi
Thôi lòng ơi cứ hy
vọng niềm vui
Em về tới chiều
thôi buồn lặng lẽ
Chương Hà 3/2017
No comments:
Post a Comment