ĐẤT
TRỜI VÀ TRĂNG
Anh cuồng
nộ phun trào phún thạch
Anh gào
thét vập vồn sóng dữ
Bởi anh là
trái đất, nên em làm mặt trời
Để anh xoay
mãi bên em tối mắt
Và em làm
trăng lúc tròn, khi khuyết
Quấn quít
bên anh , chơi trò trốn bắt
Lúc mặt
trời, em hực hỡ, nồng nàn
Khi sáng
trăng, em dịu dàng, thanh khiết
Xoa dịu anh
hết buồn đau, dằn vật
Góp với
anh niềm vui tươi cuộc sống
Vờn quanh
anh, dẫu bao vì sao lung linh, lấp lánh
Em hiển
nhiên tỏa sáng cả đời anh
Đất không
già, trời trăng cũng không mòn thêm
Ánh hào
quang chiếu rọi tình anh tha thiết
Ta cứ tuần
hoàn nuôi dưỡng đời nhau truyền kiếp
Chương Hà
No comments:
Post a Comment