GIỮA ĐÔI
BỜ SINH TỬ
Bỗng dưng
đứng trước bờ sinh tử
Mới thấy
phù vân một kiếp người
Níu với
mong manh từng nhịp thở
Thì thôi
tay cũng vội buông xuôi
Sinh lão
bịnh tử nhập vô thường
Bốn mùa
trời đất cứ chung khuôn
Chỉ sống
sao vuông tròn kiếp sống
Sá chi cõi
tạm bụi hồng trần
Giờ cuối
người thân đều quay quần
Tiển người
lần chót xót xa lòng
Nghẹn dòng
nước mắt trơ tim óc
Nhớ nhung
rồi cũng chỉ hư không
Mênh mông
trời đất giờ thảnh thơi
Hồn nương
cõi Phật nghiệp vừa thôi
Từ đây chỉ
sống trong tâm tưởng
Yêu thương
còn giữ mãi theo người
Chương
Hà 7/4/2017
Tặng em
Vi và các cháu
No comments:
Post a Comment