Friday, December 15, 2017

MÌNH GIÀ RỒI



MÌNH GIÀ RỒI

Mới biết anh không còn ẳm em lên lầu được nữa
Cõng em, anh sợ hai đứa té bò càng, bò ngửa
Vẹo chân, gảy tay thì khổ
Mình đã già rồi
Nhưng bao nhiêu kỷ niệm đó mình đều đã có
Những lo lắng, săn sóc, âu yếm, ân cần
Đã tô điểm chân thành tình mình gắn bó
Nhắc kỷ niệm cùng nghe cũng thỏa dạ
Bây giờ ngồi bên nhau trên ghế đá
Buổi chiều mênh mông, thư thả
Đất trời dịu dàng
Lắng nghe chim Oanh líu lo
Thánh thót thanh chuông gió ngân nga
Ta cầm tay nhau cũng cảm nhận điều ấm áp
Chậm chút mồ hôi em trên trán
Anh vẫn có thể nhắc em đừng ngồi lâu muổi cắn
Nhưng cũng muốn cùng yên lặng nhận hạnh phúc gậm nhấm
từng sớ thịt chuyển từ đôi bàn tay xương xẩu
Tình yêu vẫn luôn thăng hoa, luôn mãi ấm lòng
Tới khi cùng mang xuống mộ



Chương Hà

No comments:

Post a Comment