Saturday, December 30, 2017

TÌNH SAO TRẮC TRỞ


TÌNH SAO TRẮC TRỞ

Không duyên, ngày xưa sao em không hờ hững
Đắm say, cuồng nhiệt, nỡ chi viết thành thơ
Nồng nàn, gắn gó nối hai trái tim xa
Tình nấu nung , thiết tha, sao đầy trắc trở
Ngày tháng chất chồng, vui buồn, nhung nhớ
Đôi tim dại khờ cố chung nhịp xôn xao
Đêm im sâu, buồn càng lắng đọng tình nhau
Cùng thấy nhói đôi lòng cô đơn, lạnh lẽo
Nhắn gió mây, trăng sao, gởi hồn khô héo
Mong niềm vui bất ngờ, đẹp giây phút thần tiên
Tay nắm, mặt mừng hạnh phúc bình yên
Khôn gian, thời gian, cả đất trời bỏ hết
Tình yêu khoảnh khắc ngắn ngũi mà bất diệt
Phải chi ta được yêu vì nhau dẫu chết
Đắng cay, trắc trở, đâu còn nữa phải không?
Xa cách nhau mà khó cách mặt xa lòng
Nên vẫn mãi tủi hờn xót xa, cách trở



Chương Hà

NIỀM YÊU MUỘN MÀNG



 NIỀM YÊU MUỘN MÀNG

Khi gặp nhau anh lỡ dở,em còn buộc ràng
Nhưng sao cùng thấy lòng đầy tràn quyến luyến
Anh trải nhiều trái ngang, em gánh bao phiền muộn
Như phải yêu trộm, nhớ thầm không nói
Cảm nhận nhân duyên, nợ từ kiếp nào rồi
Rung động thiết tha, hai trái tim cô đơn chờ đợi
Đập rộn ràng như thuở đôi mươi
Ta yêu nhau đắm đuối quên cả đất trời
Mặc cuộc đời đắng cay trôi nổi
Thời gian qua vội
Tình muộn màng, nhưng hai trái tim yếu đuối vẫn mới
Nhứt quyết cùng chung một nhịp điệu yêu đương
Hiểu lòng nhau, cùng chia sẻ, cảm thông
Những vui buồn khổ đau lắng đọng
Mỗi khi gặp, tình yêu mong manh lại càng lớn
Tình muộn màng cùng chung bảo trọng
Mỗi phút giây nào hạnh phúc cũng thần tiên


Chương Hà

MƯA TRÊN SÔNG


MƯA TRÊN SÔNG

Mưa trên sông, sao giông bão trong lòng.
Giọt tí tách, sao tràn trề nhớ nhung.
Nỗi cô đơn ướt đôi hồn héo hắt
Sông Tương nào tình chan chứa mênh mông.
Sông êm đềm, sao sóng lòng dậy sóng.
Tương tư nào cùng nhận mỗi đầu sông.
Tim xác xơ ,sao mưa nhòe hoen mắt
Ngày ngóng mong, sao dằng dặc mông lung.
Ngày nào có nhau, ngày nào không!
Đem cách biệt nối cho gần gang tấc.
Lỡ xa xôi, tình nuôi cao chất ngất
Nghĩ về nhau mong vui nhớ nhau hơn.
Tình dở dang, dẫu đẹp, đầy sót thương
Gặp nhau lại, cả đất trời hạnh phúc.
Mưa xuân về ,tình đậm màu xuân sắc
Yêu thiết tha , nồng thắm, thuở ban đầu.
Thuở ban đầu, tình lưu luyến ,xuyến xao,
Keo sơn, gắn bó, vắng nhau.... sao nỡ !



Chương Hà 

MÌNH CÙNG VÀO THU


MÌNH CÙNG VÀO THU

Có phải anh gió thu hiu hắt
Em mong chờ từng mùa heo may.
Cái lạnh gây gây, cho nỗi nhớ đong đầy
Thu khẻ khàng mang gió về rón rén
Chuông mừng, rưng rưng tiếng lòng thương cảm
Ta trông ngóng nhau mùa cứ theo mùa
Gió hồn anh từng độ tái tê
Nhung nhớ nấu nung góp tình giông bảo
Giục hồn thơ hẹn trong mộng ão
Trôi chơi vơi bàng bạc với hương thu
Đôi trái tim cô đơn lạnh lẽo sương mù
Lòng héo úa rơi lá vàng lả tả
Rồi sương sẽ tan lộ huy hoàng sắc lá
Nắng dịu dàng tìm ve vuốt ,ủi an
Giọt thu về lắng đọng, dằng dặc miên man
Mây vời vợi chở tình đầy chớn chở
Trời trong,nước yên, cho mình thỏa dạ
Hai tâm hồn thư thả dắt vào thu.



CH

MẶT TRỜI TRÊN DÒNG SÔNG KWAI


MẶT TRỜI TRÊN DÒNG SÔNG KWAI

Lần anh với em tới đó
Dòng sông Kwai không cuồn cuộn phẩn nộ nữa
mà êm ả, dịu dàng ,nhu mì như cô gái Thái quê
Cùm chân, xích khóa, kẻm gai xưa
Khúc quanh, chiếc cầu cũ, đoàn xe lửa
Chỉ còn vang vọng khúc ca phấn khởi.
Đoạn cầu gảy lành dấu liên quân
khiêm nhường nhìn dòng nước lặng lẽ uốn quanh.
Im tiếng khóc than, tù đày, khổ hạnh.
Nắng hanh hao, mặt trời cố soi sáng
Lặng lẽ , mơ hồ bao trùm vết chiến tranh
Những linh hồn xấu số không còn vất vưởng
Mặt trời mới ráng sưởi ấm những nguồn sống
Cuộc đời trở lại yên lành.
Tình yêu nhiệm mầu đền bù oán thù , uất hận
Khi thế giới không còn tranh giành tiền tài, danh vọng
sức mạnh ảo tưởng điên cuồng, phù phiếm vô nhân.



Chương Hà

ĐONG ĐẦY NỖI NHỚ


ĐONG ĐẦY NỖI NHỚ

Em chở chi đông về cho lòng thêm lạnh lẽo.
Trái tim cô đơn càng thống thiết gọi tim anh.
Mới thấy mình lỡ xa quá muôn trùng
Nuối tiếc những ngày đã qua nồng ấm.
Gíá lạnh bao trùm đường nối nhau thăm thẳm
Sao ngăn trở hai tâm hồn trống vắng, âm u.
Cây cỏ xác xơ, trơ vơ, ủ rũ từ tàn thu.
Thương nhớ nhau đâu chỉ từng hồi, từng lúc
Cứ dai dẳng theo mùa đông ảm đạm, gió đông heo hút.
Trời xám buồn, lòng càng u ám, mơ hồ như trời ngậm sương mù.
Da diết từng đêm trăn trở, không yên giấc ngủ
Giấc ngủ chập chờn, ray rứt trong nỗi nhớ triền miên.
Em ơi! em ơi! anh đốt bao nhiêu ngọn nến
Như người ta lạnh lùng giăng đèn cho ấm cúng.
Những ngọn nến nối nhau, lung linh vẫn không đủ ấm
Nến tàn rồi lòng càng lạnh lẽo nhớ nhau thêm.

Chương Hà

Friday, December 15, 2017

TÌNH THƠ


TÌNH THƠ
“Ủ thơ vào tận đáy tim
Cứ nghe nhịp đập khắc tìm ra nhau”  -Hồng Vân
Thơ anh thanh thoát tuôn trào
Bóng em ẩn hiện theo vào lời ra
Sóng tình ngây ngất thăng hoa
Thơ em trầm bổng dịu hòa thơ anh
Ngẫm như bao nỗi chân thành
Tấm tình tri kỷ trọn dành cho nhau
Thơ em nồng ấm ngọt ngào
Gói mơ,giữ nhớ , rạt rào hồn em
Tình thơ một mối thiêng liêng
Nối ngàn năm với trần gian không cùng
Tiếng lòng vang vọng mông lung



CH

TÌNH SAO TRẮC TRỞ


TÌNH SAO TRẮC TRỞ

Không duyên, ngày xưa sao em không hờ hững
Đắm say, cuồng nhiệt, nỡ chi viết thành thơ
Nồng nàn, gắn gó nối hai trái tim xa
Tình nấu nung , thiết tha, sao đầy trắc trở
Ngày tháng chất chồng, vui buồn, nhung nhớ
Đôi tim dại khờ cố chung nhịp xôn xao
Đêm im sâu, buồn càng lắng đọng tình nhau
Cùng thấy nhói đôi lòng cô đơn, lạnh lẽo
Nhắn gió mây, trăng sao, gởi hồn khô héo
Mong niềm vui bất ngờ, đẹp giây phút thần tiên
Tay nắm, mặt mừng hạnh phúc bình yên
Khôn gian, thời gian, cả đất trời bỏ hết
Tình yêu khoảnh khắc ngắn ngũi mà bất diệt
Phải chi ta được yêu vì nhau dẫu chết
Đắng cay, trắc trở, đâu còn nữa phải không?
Xa cách nhau mà khó cách mặt xa lòng
Nên vẫn mãi tủi hờn xót xa, cách trở


Chương Hà


TÌNH MUỘN

TÌNH MUỘN

Ân nào sâu nghĩa tình nào nặng
Ta tìm đến nhau trong trắc trở gian nan
Đôi tim rạn vỡ đời lưu lạc
Cùng vá víu nhau chút mộng lành
Tình nở thắm tươi dù muộn màng
Vẫn vượt khỏi tầm xót xa, khốn đốn
Cùng cảm nhận tình yêu rất lớn
Cho bao dung , nương tựa, chở che
Ta đắm say, nồng nàn, như thời son trẻ
Những vui buồn sâu đậm sẻ chia
Rất thật khi tận cùng thua thiệt
Quý báu ủi an, chân thành, tha thiết
Hai trái tim đau, gương vỡ lại lành
Hết lòng , hết dạ niềm tin đẹp đẻ
Thấy không gian là vũ trụ sắc màu
Nhận thời gian ngưng đọng rất lâu
Trong ánh mắt nhìn nhau đâắm đuối

Chương Hà

TÌNH LỠ


TÌNH LỠ

Nếu mai nầy anh chết tình cờ,
Thì thôi em, chỉ người tình hờ!
Ba mươi năm tình sâu nghĩa nặng
Cả đất trời rồi cũng bơ vơ.

Một cuộc tình dài, một đời người.
Còn gì tha thiết nữa hay thôi.
Để em khó xử trong tình huống
Buông sao không nỡ, dứt không rời.

Em là của anh hay của người.
Trái tim thê thiết khó chia đôi.
Dẫu anh dâng cả tình yêu lớn
Yêu mãi mình em suốt một đời.

Chắc em lòng đã nhẹ nhàng rồi.
Chắc anh buông tay với ngậm ngùi.
Chẵng duyên chồng vợ nên nhân ngãi;
Chia sẻ tình chung thật tuyệt vời.

Một mình nằm yên đồng cỏ hoang.
Mỗi mùa xuân nở vội hoa vàng.
Em lại thấy vui giây phút mới.
Nhớ tình yêu cũ lỡ riêng mang.


Chương Hà

TÌNH GIÀ


TÌNH GIÀ

Có phải tuổi già đổi tánh
Hay cằn nhằn,cưởi nhưởi với nhau
Coi chừng, từ chải chuốt tới quần áo
Dòm ngó từng bửa ăn,giấc ngủ
Càu nhàu sao cứ lải nhải
Làm gì cũng phê phán, khó khăn
Xa một chút thì trách cứ lung tung
Gần thì chê sao lẩn quẩn
Nhưng còn bên nhau là hạnh phúc lớn
Hủ hỉ mà che lấp nỗi cô đơn
Chớ gà trống nuôi con rất khó
Mà gà mái một mình cũng mỏi mòn
Hục hặc mà sợ mất nhau hơn
Sớm vội dậy thì nhóng qua dòm chừng cử chỉ
Thở phào khi nghe tiếng tằng hắng hay rục rịch thân quen
Ông xỏ dép thì bà lo đưa nón ,đội lên
Bà choàng áo, ông mau gài nút, vội quàng khăn,
Mối tình già cứ thế lần khân
Vậy chứ chết cứ muốn cùng nhau một lúc
Đòi nằm bên nhau như suốt cuộc đời lúc trước


Chương Hà


THUỞ BAN ĐẦU


THUỞ BAN ĐẦU

Mình gặp nhau, dù thật tình cờ
Hay cùng hò hẹn, kiếp nào xưa
Nắm tay bỡ ngỡ ,trau lưu luyến
Thẹn thùng , vin tà áo đong đưa

Tóc em thơm, êm ả trong mơ
Nụ cười duyên, ánh mắt mơ hồ
Níu sâu tiềm thức, gieo vương vấn
Đôi bóng, đôi lòng, một cõi thơ

Rồi thơ anh đáp ứng thơ em
Mối duyên văn nghệ nối duyên tình
Hai trái tim xa chung một nhịp
Trải hoài ngày tháng nỗi niềm riêng

Dẫu cho trần thế cứ xoay vần
Đôi hồn tâm đắc quyết khăng khăng
Thơ tình tươi thắm đem tô điểm
Như thuở ban đầu em biết anh

Chương Hà



THU NHỞ


THU NHỞ

Phải đâu thu lạnh làm nhớ em
Anh nhở em thê thiết ngày đêm
Trống vắng , cô đơn, còn lạnh lẽo
Lá vàng rơi , hồn anh úa thêm

Mùa thu xuyến xao, vàng võ chờ mong
Mãi xác xơ, xa cách muôn trùng
Đó nối đây tình sâu duyên nặng
Mà xót xa , hiu hắt thu phong

Lá lao xao, tiếng ai bước nhẹ
Hiên nhà chuông gió khẻ rưng rưng
Thì thầm em hiểu hơi thu lạnh
Gió anh se sắt, tình mong manh

Hồn nhau hội giữa chuông cùng gió
Có vập vồn hay cứ mõi mòn
Miên man, êm ả vào tâm sự
Kể lể sao vơi được nỗi niềm



Chương Hà thu 2015

THƠ TÔI


THƠ TÔI

Tôi viết những lời thơ đơn sơ,
Chân thành từ trái tim thật thà.
Không sáo ngữ và không trau chuốt,
Cũng không màng dệt gấm , thêu hoa.
Thơ tôi, hồn quê thấm đậm, hiền hoà.
Thơ tôi, tình đời, tình người thiết tha.
Trọng luân thường, đạo lý từ xưa
Tình gia đình, thân ái bạn bè.
Đem tình yêu dệt từng cảm xúc.
Xúc cảm từ tâm hồn rất thực
Trải tâm ý cho người nhận được.
Tình yêu cho em, chỉ em mới biết,
Như lúc cầm tay, nhẹ níu tay nhau,
Rất ít lời mà rất ngọt ngào,
Nuôi hạnh phúc chất chồng miên viễn.
Tình yêu chan chứa đôi tim lưu luyến,
Muôn đời trang trọng thật như mơ.
Tình yêu em bàng bạc vào thơ.


Chương Hà 9-2016


SỢI NHỚ SỢI THƯƠNG



SỢI NHỚ SỢI THƯƠNG

Năm mươi năm trước khi mới gặp nhau
Em tỉ mỉ đan tặng anh chiếc áo
Duyên nợ ân tình bền chắc, đậm sâu

Mấy năm sau em đan áo cho con
Sợi len yêu thương kết nối keo sơn
Gói ghém thêm phần gia đình đầm ấm.

Ở biên cương anh dốc tâm chống giặc
Áo len dầy luôn sưởi nỗi cô đơn
Cùng hy vọng bình yên ngày đoàn tụ.

Quê người tiết trời giá đông, ủ rũ
Áo hàn xưa thêm ấp ủ chân tình
Nung nấu ấm lòng mình, còn chi bằng.

Nay lụm cụm xỏ chiếc áo cũ sờn
Tuổi già mặc quen thuộc ấm êm hơn
Sợi nhớ, sợi thương đan trọn đời mình.


Chương Hà

NIỀM YÊU MUỘN MÀNG


NIỀM YÊU MUỘN MÀNG

Khi gặp nhau anh lỡ dở,em còn buộc ràng
Nhưng sao cùng thấy lòng đầy tràn quyến luyến
Anh trải nhiều trái ngang, em gánh bao phiền muộn
Như phải yêu trộm, nhớ thầm không nói
Cảm nhận nhân duyên, nợ từ kiếp nào rồi
Rung động thiết tha, hai trái tim cô đơn chờ đợi
Đập rộn ràng như thuở đôi mươi
Ta yêu nhau đắm đuối quên cả đất trời
Mặc cuộc đời đắng cay trôi nổi
Thời gian qua vội
Tình muộn màng, nhưng hai trái tim yếu đuối vẫn mới
Nhứt quyết cùng chung một nhịp điệu yêu đương
Hiểu lòng nhau, cùng chia sẻ, cảm thông
Những vui buồn khổ đau lắng đọng
Mỗi khi gặp, tình yêu mong manh lại càng lớn
Tình muộn màng cùng chung bảo trọng
Mỗi phút giây nào hạnh phúc cũng thần tiên

Chương Hà


NHƯ SƯƠNG THU


NHƯ SƯƠNG THU

Sáng gây lạnh hắt hiu mù sương
Anh mường tượng dáng em trên đường
Nôn nao từng dậm dài gần gũi
Hoa nở thắm lòng, tim tỏa hương

Vì nhớ thương em đi tìm anh
Mơ hồ, tình sương khói vây quanh
Em dỏi tìm trong sương, trong gió
Tình anh đầy trong những mong manh

Sương dày tới đầu kia nỗi nhớ
Anh nơi nầy se sắt buồn tênh
Trời thu lạnh lá rơi lả tả
Sầu lịm hồn, xa xót, mong manh

Em tới rồi, sương tan, nắng ấm
Ôi mừng vui chan chứa đôi lòng
Anh uống giọt sương hong trên mắt
Trời thu buồn nồng nàn hương xuân


Chương Hà