Saturday, December 30, 2017

TÌNH SAO TRẮC TRỞ


TÌNH SAO TRẮC TRỞ

Không duyên, ngày xưa sao em không hờ hững
Đắm say, cuồng nhiệt, nỡ chi viết thành thơ
Nồng nàn, gắn gó nối hai trái tim xa
Tình nấu nung , thiết tha, sao đầy trắc trở
Ngày tháng chất chồng, vui buồn, nhung nhớ
Đôi tim dại khờ cố chung nhịp xôn xao
Đêm im sâu, buồn càng lắng đọng tình nhau
Cùng thấy nhói đôi lòng cô đơn, lạnh lẽo
Nhắn gió mây, trăng sao, gởi hồn khô héo
Mong niềm vui bất ngờ, đẹp giây phút thần tiên
Tay nắm, mặt mừng hạnh phúc bình yên
Khôn gian, thời gian, cả đất trời bỏ hết
Tình yêu khoảnh khắc ngắn ngũi mà bất diệt
Phải chi ta được yêu vì nhau dẫu chết
Đắng cay, trắc trở, đâu còn nữa phải không?
Xa cách nhau mà khó cách mặt xa lòng
Nên vẫn mãi tủi hờn xót xa, cách trở



Chương Hà

NIỀM YÊU MUỘN MÀNG



 NIỀM YÊU MUỘN MÀNG

Khi gặp nhau anh lỡ dở,em còn buộc ràng
Nhưng sao cùng thấy lòng đầy tràn quyến luyến
Anh trải nhiều trái ngang, em gánh bao phiền muộn
Như phải yêu trộm, nhớ thầm không nói
Cảm nhận nhân duyên, nợ từ kiếp nào rồi
Rung động thiết tha, hai trái tim cô đơn chờ đợi
Đập rộn ràng như thuở đôi mươi
Ta yêu nhau đắm đuối quên cả đất trời
Mặc cuộc đời đắng cay trôi nổi
Thời gian qua vội
Tình muộn màng, nhưng hai trái tim yếu đuối vẫn mới
Nhứt quyết cùng chung một nhịp điệu yêu đương
Hiểu lòng nhau, cùng chia sẻ, cảm thông
Những vui buồn khổ đau lắng đọng
Mỗi khi gặp, tình yêu mong manh lại càng lớn
Tình muộn màng cùng chung bảo trọng
Mỗi phút giây nào hạnh phúc cũng thần tiên


Chương Hà

MƯA TRÊN SÔNG


MƯA TRÊN SÔNG

Mưa trên sông, sao giông bão trong lòng.
Giọt tí tách, sao tràn trề nhớ nhung.
Nỗi cô đơn ướt đôi hồn héo hắt
Sông Tương nào tình chan chứa mênh mông.
Sông êm đềm, sao sóng lòng dậy sóng.
Tương tư nào cùng nhận mỗi đầu sông.
Tim xác xơ ,sao mưa nhòe hoen mắt
Ngày ngóng mong, sao dằng dặc mông lung.
Ngày nào có nhau, ngày nào không!
Đem cách biệt nối cho gần gang tấc.
Lỡ xa xôi, tình nuôi cao chất ngất
Nghĩ về nhau mong vui nhớ nhau hơn.
Tình dở dang, dẫu đẹp, đầy sót thương
Gặp nhau lại, cả đất trời hạnh phúc.
Mưa xuân về ,tình đậm màu xuân sắc
Yêu thiết tha , nồng thắm, thuở ban đầu.
Thuở ban đầu, tình lưu luyến ,xuyến xao,
Keo sơn, gắn bó, vắng nhau.... sao nỡ !



Chương Hà 

MÌNH CÙNG VÀO THU


MÌNH CÙNG VÀO THU

Có phải anh gió thu hiu hắt
Em mong chờ từng mùa heo may.
Cái lạnh gây gây, cho nỗi nhớ đong đầy
Thu khẻ khàng mang gió về rón rén
Chuông mừng, rưng rưng tiếng lòng thương cảm
Ta trông ngóng nhau mùa cứ theo mùa
Gió hồn anh từng độ tái tê
Nhung nhớ nấu nung góp tình giông bảo
Giục hồn thơ hẹn trong mộng ão
Trôi chơi vơi bàng bạc với hương thu
Đôi trái tim cô đơn lạnh lẽo sương mù
Lòng héo úa rơi lá vàng lả tả
Rồi sương sẽ tan lộ huy hoàng sắc lá
Nắng dịu dàng tìm ve vuốt ,ủi an
Giọt thu về lắng đọng, dằng dặc miên man
Mây vời vợi chở tình đầy chớn chở
Trời trong,nước yên, cho mình thỏa dạ
Hai tâm hồn thư thả dắt vào thu.



CH

MẶT TRỜI TRÊN DÒNG SÔNG KWAI


MẶT TRỜI TRÊN DÒNG SÔNG KWAI

Lần anh với em tới đó
Dòng sông Kwai không cuồn cuộn phẩn nộ nữa
mà êm ả, dịu dàng ,nhu mì như cô gái Thái quê
Cùm chân, xích khóa, kẻm gai xưa
Khúc quanh, chiếc cầu cũ, đoàn xe lửa
Chỉ còn vang vọng khúc ca phấn khởi.
Đoạn cầu gảy lành dấu liên quân
khiêm nhường nhìn dòng nước lặng lẽ uốn quanh.
Im tiếng khóc than, tù đày, khổ hạnh.
Nắng hanh hao, mặt trời cố soi sáng
Lặng lẽ , mơ hồ bao trùm vết chiến tranh
Những linh hồn xấu số không còn vất vưởng
Mặt trời mới ráng sưởi ấm những nguồn sống
Cuộc đời trở lại yên lành.
Tình yêu nhiệm mầu đền bù oán thù , uất hận
Khi thế giới không còn tranh giành tiền tài, danh vọng
sức mạnh ảo tưởng điên cuồng, phù phiếm vô nhân.



Chương Hà

ĐONG ĐẦY NỖI NHỚ


ĐONG ĐẦY NỖI NHỚ

Em chở chi đông về cho lòng thêm lạnh lẽo.
Trái tim cô đơn càng thống thiết gọi tim anh.
Mới thấy mình lỡ xa quá muôn trùng
Nuối tiếc những ngày đã qua nồng ấm.
Gíá lạnh bao trùm đường nối nhau thăm thẳm
Sao ngăn trở hai tâm hồn trống vắng, âm u.
Cây cỏ xác xơ, trơ vơ, ủ rũ từ tàn thu.
Thương nhớ nhau đâu chỉ từng hồi, từng lúc
Cứ dai dẳng theo mùa đông ảm đạm, gió đông heo hút.
Trời xám buồn, lòng càng u ám, mơ hồ như trời ngậm sương mù.
Da diết từng đêm trăn trở, không yên giấc ngủ
Giấc ngủ chập chờn, ray rứt trong nỗi nhớ triền miên.
Em ơi! em ơi! anh đốt bao nhiêu ngọn nến
Như người ta lạnh lùng giăng đèn cho ấm cúng.
Những ngọn nến nối nhau, lung linh vẫn không đủ ấm
Nến tàn rồi lòng càng lạnh lẽo nhớ nhau thêm.

Chương Hà

Friday, December 15, 2017

TÌNH THƠ


TÌNH THƠ
“Ủ thơ vào tận đáy tim
Cứ nghe nhịp đập khắc tìm ra nhau”  -Hồng Vân
Thơ anh thanh thoát tuôn trào
Bóng em ẩn hiện theo vào lời ra
Sóng tình ngây ngất thăng hoa
Thơ em trầm bổng dịu hòa thơ anh
Ngẫm như bao nỗi chân thành
Tấm tình tri kỷ trọn dành cho nhau
Thơ em nồng ấm ngọt ngào
Gói mơ,giữ nhớ , rạt rào hồn em
Tình thơ một mối thiêng liêng
Nối ngàn năm với trần gian không cùng
Tiếng lòng vang vọng mông lung



CH