Bài Thơ Tình Thứ
100
Anh hứa viết cho
em 100 bài thơ tình;
Cho em biết anh
luôn yêu thương em
từ lúc đầu, lúc
cuối
Bài thơ 100 anh
không muốn vội
Chờ tới khi mình
cùng già mới nói
Nhưng em ơi tình
anh yêu em đầy tràn tim phổi
đấp bồi trong
từng hơi thở
không đủ một đời,
mà nối từng thế-kỹ
Đễ anh không thễ
thiếu em
Không gì thay em
nỗi
Cho anh làm người
được phước nhứt trên đời
Tình yêu không
kềm giử
Em cho anh đời
sống nầy.
Em tạo cho anh
đời sống tới
Thành kỹ-niệm nào
cũng tuyệt-vời
Vầng trăng khuyết
quyện sao, gió hắt hiu vờn mây,
và sông hồ man man bọc núi
Đất
trời hoà-hợp, khi mình có nhau như anh thường nói
và
bao nhiêu bài tình ca, người đều hát cho mình
Từng
quyển sách hay, từng bức hoạ đẹp, từng chuyện vui em kể
Anh
vẫn vui khi ôn nhớ một mình
Những
bữa ăn ngon em gắng sức ra công
đễ
anh nhâm nhi từng hạt mầm hạnh-phúc
Anh
sung-sướng tìm thấy em sung sướng
Thương
bao lúc vui đùa, mình cùng cười chẳng gượng
Khi
em buồn anh làm an-uỷ
Khi
em vui anh mới thấy vui
Không
một lần giận-hờn, bực bội
Quý
nhau như mình vừa mới gặp
Thương
như tự lần đầu hồi-hộp
mà
đắm-đuối, nồng-nàn, tha-thiết tới nay
Thơ
anh viết, hãy còn rung động tới tay
Nắn
nót mãi nói cũng không sao hết
Ôi
anh yêu em một trăm năm này sao quá ít.
6/2005
No comments:
Post a Comment