Sunday, August 20, 2017

BÓNG CHIỀU LẶNG LẼ

BÓNG CHIỀU LẶNG LẼ

 

Anh ngồi ngoài hiên, buổi chiều lặng lẽ
Nghĩ tới em và tình cách muôn trùng
Chiều muộn màng em nhớ anh nhiều không?
Hồn nứt nở rưng rưng lòng chuông gió


Xa ngàn dậm nhận chịu điều trắc trở
Đời bên nầy xa cuộc sống bên kia
Rót tâm tình gói ghém trọn vào thơ
Nỗi niềm yêu chất chồng dần năm tháng


Chiều mơ màng ngỡ ngàng dài bóng nắng
nh lung linh thêm nung nấu ước mơ
Tình yêu âm , nồng nàn trong tim
Mong sưởi lòng nhau phút giây nhung nhớ


Chiều buồn thiu gọi mời bóng tối
Không gian nhẹ nhàng yên buông lơi

Thôi lòng ơi cứ hy vọng niềm vui
Em về tới chiều thôi buồn lặng lẽ

Chương Hà 3/2017

Friday, August 18, 2017

BÊN DÒNG DANUBE

BÊN DÒNG DANUBE




Hồi nhỏ nghe hát về Danube
Sao mơ màng, thơ mộng không cùng
Dòng sông dài chuyên chở thâm tình
Tô điểm lòng bao nhiêu thế hệ

Tôi tới đó chiều mưa gió nhẹ
Dòng sông buồn yên ả, lạnh lùng
Thanh bình trong trời đất mịt mùng
Bàng bạc hồn thẩn thơ, mơ mộng

Tình êm trôi chứa chan sống động
Người tình kề bến nước trùng trùng
Nghe dòng sông kể lể tiếng lòng
Trải dài qua bao miền đất rộng

Dòng sông thẳm góp phần sức sống
Dầu nổi trôi , sóng gió, bềnh bồng
Dầu phần đục, dầu phần nào trong
Tình chan chứa xanh vờn ngọc bích

Chơi vơi trước thành Vienne thanh lịch
Hồn thơ trào vương vít,quẩn quanh
Hòa vui trong sóng biếc long lanh
Theo nước múa điệu valse réo rắc

Ta cứ cùng chùn lòng rạo rực
Dịu hòa trong âm điệu du dương
Dòng sông lịch sử của yêu đương
Ta giữ hoài trong lòng không mất


 


Chương Hà

Thursday, August 17, 2017

GIỌT LỆ ÂM THẦM





GIỌT LỆ ÂM THẦM




Em tựa đầu vai anh nằm trong bóng tối
Giọt lệ âm thầm ướt cánh tay anh
Mấy mươi năm tình cứ chông chênh
Giọt lệ khổ hòa lệ vui thăm thẳm
Lệ bơ vơ rơi mòn giấc ngủ
Những đêm chập chờn môi anh mằn mặn nước mắt em
Nỗi muộn phiền khó giấu về đêm
Ngày trăn trở mơ màng ước vọng
Hạnh phúc bên nhau sao thường ngắn
Đắn đo, từng ngày được, ngày không
Tạo hẹn hò ,hy vọng, ngóng mong
Chỉ giây phút có nhau làm lẽ sống
Trái ngang càng nuôi tình sâu nặng
Hai trái tim đau nối bằng ngàn nỗi nhớ nhung
Nuôi mừng vui, lúc tương phùng
Hạnh phúc nhỏ từng đoạn đời dong ruổi
Giọt lệ mừng mấy khi tràn trề hơn hờn tủi

Chương Hà 2017

TÌNH LỠ

TÌNH LỠ



Nếu mai nầy anh chết tình cờ,
Thì thôi em, chỉ người tình hờ!
Ba mươi năm tình sâu nghĩa nặng
Cả đất trời rồi cũng bơ vơ

Một cuộc tình dài, một đời người
Còn gì tha thiết nữa hay thôi
Để em khó xử trong tình huống
Buông sao không nỡ, dứt không rời

Em là của anh hay của người
Trái tim thê thiết khó chia đôi
Dẫu anh dâng cả tình yêu lớn
Yêu mãi mình em suốt một đời

Chắc em lòng đã nhẹ nhàng rồi
Chắc anh buông tay với ngậm ngùi
Chẵng duyên chồng vợ nên nhân ngãi
Chia sẻ tình chung thật tuyệt vời

Một mình nằm yên đồng cỏ hoang
Mỗi mùa xuân nở vội hoa vàng
Em lại thấy vui giây phút mới
Nhớ tình yêu cũ lỡ riêng mang.


Chương Hà

ÁNH MẮT

ÁNH MẮT

 

Chỉ cần chìm sâu ánh mắt
Anh đo lường được tình em
Ấm áp, nồng nàn tan chảy tuyết đông
Hiền hậu, dịu dàng , xoa tan phiền muộn
Ánh mắt thiết tha, tình yêu bất biến
Ánh mắt đắm say, thu hút hồn anh
Mắt long lanh, anh nhỏ lệ trong lòng
Em rưng rưng, hồn anh tràn xao xuyến
Trong từng ước mơ, ánh mắt em ẩn hiện
Em ngây thơ , ngơ ngác , hồn nhiên
Em mơ màng, thơ mộng vào tiên
Anh tơ tưởng ngàn lời thơ diễm tuyệt
Trong từng ước mơ ánh mắt em da diết
Cái nhìn rực rỡ , hay buồn thiu
Đời anh vui buồn theo ánh mắt em
Sẽ tan tác trong cái nhìn thương hại
Giả như em xa anh, không từ lời nói
Sợ cái nhìn lần cuối rất buồn
Mắt anh nhìn theo núm níu sau cùng
Không còn lung linh, cùng nhìn nhau tâm tưởng
Ánh mắt nào dại khờ, tình yêu mới chớm
Ánh mắt nào đuổi xô, tình cạn mỏi mòn
Ta xa lần nhau từ khép cửa tâm hồn
Dù sao anh vẫn luôn ước ao ánh mắt dịu dàng
Cái liếc có đuôi buộc ràng đời anh lần gặp đầu
Cái chớp chớp tình tứ, óng ánh những vì sao lấp lánh
Ta hứa đắm đuối nhìn nhau suốt đời âu yếm.

Chương Hà 6-2017

XA MẶT CÁCH LÒNG

XA MẶT CÁCH LÒNG



Trời đất bốn mùa
Anh, mùa trắc trở
Giữa em hai mùa thương nhớ

Vạn vật xoay vần

Anh chỉ một lòng
Từ em, nửa đợi nửa mong


Thiên nhiên mưa nắng
Anh cứ héo hon
Khi em đông ấm, xuân nồng


Đất trời mênh mông
Anh hoài trông ngóng
Nỡ chi xa mặt cách lòng



Chương Hà

ĐƯA EM TỚI JEJU





ĐƯA EM TỚI JEJU


 
Mình dìu nhau tới đảo Jeju
Mùa thu trời biển cùng sương mù
Mẹ Jeju đón trong khắc khổ
Yêu thương còn chan chứa từng thu

Trăm ngàn năm tình từ phún thạch

Lớp lớp nồng nàn xây tình sâu
La va cứng nguội tràn biển rộng
Tình tràn trề như mọi mong cầu


Anh ước chi lòng em thấu được
Tim anh cùng theo hỏa diệm sơn
Tình trùng trùng từng lớp sóng ngầm
Yêu thương em trăm ngàn năm trước

Giờ la va hồn anh cứng chắc

Dựng nơi nương tựa suốt đời em
Jeju kết chặc mối chân tình
Mãi âm ỉ lòng nhau phún thạch



 
Mùa thu 2016
ở Nam Hàn .Chương Hà

GIỮA HAI MÙA THƯƠNG NHỚ

GIỮA HAI MÙA THƯƠNG NHỚ


 
Giữa hai mùa thương nhớ
Tôi lục tìm bỡ ngỡ
Giữa hai mùa trắc trở
Mùa nào nhớ và thương

Hồn nào còn vấn vương
Lòng nào luôn tha thiết

Giữ đầy trong không gian
Thời gian xa biền biệt


Lời tôi ru êm mộng
Thơ em ấm áp lòng
Yêu dù trong tâm tưởng
Tràn hồn nhau mênh mông


Tình tôi quyện tình em

Nhớ thương sâu nặng thêm
Giữa bao mùa thương nhớ
Tình dài như ngàn năm


Chương Hà 9-2016

Tuesday, August 15, 2017

EM TUỔI DẦN






EM TUỔI DẦN
 
Em tuổi dần nên em lận đận
Mấy mươi năm mới gặp được anh.
Anh tuổi canh nên anh cô độc
Chờ đợi em gần suốt đời mình.
Vậy mà chỉ gặp nhau đôi lúc;
Em bận bịu chuyện nầy, anh lục đục chuyện kia:
Bổn phận, trách nhiệm, ràng buộc, sẻ chia.
Khó giây phút riêng tư nhàn rỗi.
Hạnh phúc là những hy vọng mong manh chờ đợi
Hai trái tim khi gặp lại, chỉ chan chứa niềm vui.
Niềm vui nhẹ nhàng , nồng ấm dù hiếm hoi,
Nó nuôi dưởng tình yêu miên viễn.
Nó bền vững sống cùng năm tháng,
Đầy hơn không gian và dài hơn cả thời gian.
Chương Hà

NHƯ ĐIỀU MƠ ƯỚC

NHƯ ĐIỀU MƠ ƯỚC





Phải chi là mây, anh chở em bồng bềnh trong thiên đường tình ái
Ước anh là gió, để hắt hiu , ru em từng giấc ngủ mơ màng
Anh là nước, giọt tình cam lộ mát lòng
Nếu làm lửa , anh âm ỉ, nồng nàn sưởi ấm hồn em
Anh làm núi chớn chở, bảo bọc tình chung
Anh làm sông, đẩy đưa sóng lòng em rộn rã
Ta dung dăng đó đây suốt hạ
Dịu dàng, mơ mộng đón trăng thu
Nẩy mầm , nở lộc đẹp xuân về
Ấp nhau trọn mùa đông lạnh giá
Tình yêu bền vững, thiết tha
Bao la đất trời đâu đâu cũng chan hòa hạnh phúc
Anh gom hết mọi điều mong ước
Nguyện cùng em sống vui vẻ kiếp nầy

Chương Hà

GIỮA ĐÔI BỜ SINH TỬ̉

GIỮA ĐÔI BỜ SINH TỬ̉

Bỗng dưng đứng trước bờ sinh tử
Mới thấy phù vân một kiếp người
Níu với mong manh từng nhịp thở
Thì thôi tay cũng vội buông xuôi
Sinh lão bịnh tử nhập vô thường
Bốn mùa trời đất cứ chung khuôn
Chỉ sống sao vuông tròn kiếp sống
Sá chi cõi tạm bụi hồng trần
Giờ cuối người thân đều quay quần
Tiển người lần chót xót xa lòng
Nghẹn dòng nước mắt trơ tim óc
Nhớ nhung rồi cũng chỉ hư không
Mênh mông trời đất giờ thảnh thơi
Hồn nương cõi Phật nghiệp vừa thôi
Từ đây chỉ sống trong tâm tưởng
Yêu thương còn giữ mãi theo người

Chương Hà  7/4/2017


Tặng em Vi  và các cháu